Pages

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

Tiên sư những đứa hay ghen ăn tức ở!


475483844
Dương Hoài Linh – Đầu tiên cho phép ông được phản đối những đứa hay “ghen ăn tức ở”, chúng đêm ngày nói xấu chúng ông. Bất cứ việc gì chúng ông làm hay nói chúng cũng xúm vào chửi chúng ông liên tu bất tận.
Đầu tiên là chúng bảo rằng chúng ông ăn không chừa một thứ gì. Điều này là chúng hết sức bịa đặt, láo khoét bởi vì sự thật là ở đất nước này có nhiều thứ chúng ông đâu dám ăn, nếu ăn được thì đâu cần đến công nhân dọn vệ sinh, đâu cần hàng năm phải nhập khẩu một lượng lớn những cái mà nói theo ngôn ngữ văn minh là “toilet” theo ngôn ngữ dân gian là “bồn cầu”.

Chúng bảo chúng ông là những kẻ chuyên ăn đất của “dân oan”, lại một sự bịa đặt trắng trợn. Đất đai không ai ăn được cả, nó thuộc sở hữu toàn dân giao cho chúng ông quản lý. Mỗi khi cần quy hoạch để xây dựng các dự án lớn chúng ông đều có trả tiền cho dân đàng hoàng. Tiền đó mặc dù không đáng bao nhiêu nhưng tiền nào chả là tiền. Sau này thị trường chung lên giá thì tất nhiên chúng ông phải được hưởng khoản chênh lệch đó chứ. Đó là công lao chúng ông liên hệ với các nhà đầu tư, vay vốn nước ngoài, lập dự án… Nếu các dự án không tiến hành thì chúng ông có quyền “treo” chúng, bỏ hoang chúng đến bất cứ lúc nào vì bất cứ khi nào chúng ông cũng xin được lệnh “cưỡng chế” cả.
Thôi đừng GATO với anh nữa! Ảnh minh họa.
Chúng bảo chúng ông gian lận, tham nhũng trong xây dựng cơ sở hạ tầng, xây dựng cơ bản. Bằng chứng đâu? Nếu có thì tòa án đã xử hàng chục, hàng trăm vụ rồi chứ có đâu bây giờ chỉ mới có vài vụ được đưa ra ánh sáng. Thủ tướng của chúng ông lương chỉ có 17 triệu tháng vẫn lang thang “ăn xin” khắp toàn cầu. Tổng Bí Thư sắp tới cũng phải sang Mỹ để cầu cạnh cái TPP cho Đảng, cho dân. Còn ba cái chuyện đại lộ nghìn tỷ vừa xây xong đã sụt lở, tượng đài vừa khánh thành đã hỏng hóc, cây mới trồng đã bị bật gốc, trường học vừa đưa vào sử dụng đã tróc tường, tốc mái… là lỗi kỷ thuật, không ai muốn. Chúng ông cũng muốn làm cho nó tốt lắm nhưng làm tốt thì lấy gì ăn? Có ai nằm trong chăn mới hiểu được rận. Nào là đấu thầu, lại quả, chạy dự án, chiêu đãi đối tác… ôi thôi trăm thứ hằm bà lằn. Khổ lắm chứ phải chơi đâu. Xong một cái dự án là phải dở sống, dở chết trên bàn nhậu… Đó là còn chưa kể bị các em chân dài bòn rút tất cả sinh lực trong các khách sạn 4, 5 sao, karaoke, vũ trường.
Chúng bảo chúng ông bán rừng, bán biển, bán tài nguyên quốc gia, bán các động vật quý hiếm… Đây là điều vu cáo trắng trợn hết sức. Hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ chỉ có cái công hàm của bác Phạm Văn Đồng là có giấy trắng mực đen, còn lại tất cả chúng ông giữ kín như bưng làm gì lộ ra ngoài được mà bảo bán? Nào là Thác Bản Giốc, Gạc Ma, Hải Vân, Vũng Áng, Bauxite Tây Nguyên, Cam Ranh, điện hạt nhân Ninh Thuận, đường sắt cao tốc… chúng ông đều hợp tác với nước bạn Trung Quốc theo kiểu có qua có lại. Họ cho chúng ông vay vốn thì chúng ông mua lại hàng hóa của họ, mời thầu, đưa công nhân vào xây dựng. Bởi vậy khi họ làm sai chúng ông cũng phải “dĩ hòa vi quý” theo đúng luật chơi là lẽ tất nhiên. Chúng ông cho họ xây dựng nhà máy, lập khu đô thị, tiêu thụ hàng hóa độc hại của họ là đúng theo tinh thần”vừa hợp tác vừa đấu tranh”. Không thấy mỗi lần họ xâm lấn, xây dựng trên các đảo ngoài khơi Biển Đông là phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao chúng ông đã hùng hồn và đanh thép tuyên bố “Đề nghị các bên không được làm phức tạp thêm tình hình, phải giữ nguyên trạng trên Biển Đông” à. Chúng ông đấu tranh đến cùng như thế còn gì!
Chúng bảo chúng ông bán bằng cấp, tha hóa giáo dục, làm băng hoại đạo lý… là những buộc tội vô cớ. Nước chỉ có 24.000 tiến sĩ, 489 tướng quân đội, 325 tướng công an mà chúng bảo là nhiều. Trong khi đất nước cần phổ cập văn hóa đến đại học thì phải cần nhiều tiến sĩ để giảng dạy cho có chất lượng, quân đội chuyên tâm làm kinh tế thì cũng phải có nhiều tướng để chỉ huy trên mặt trận này. Công an làm nhiệm vụ bảo vệ an ninh thì cũng phải có nhiều tướng để lãnh đạo các thiếu tá, trung tá đang được phổ cập đứng đường.
Học sinh, sinh viên không muốn học thì chúng ông phải nhắc nhở chúng quan tâm đến thầy cô chứ đâu phải bán điểm. Dù sao ông bà ta đã nói “một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Không ở đâu có truyền thống “tôn sư trọng đạo” bằng nước ta trong ngày “Nhà giáo Việt Nam”, các em đôi khi không biết thầy cô cần gì thì cũng phải gợi ý cho các em biết, nếu không các em chỉ mang đến toàn là hoa tươi thiệp chúc mừng thì sẽ rất lãng phí bởi những thứ đó cuối cùng cũng sẽ vào thùng rác. Gia đình bệnh nhân cũng phải quan tâm tới bác sĩ sau một kíp mổ cực nhọc là chuyện bình thường, nếu không sau này có biến chứng hậu phẫu họ còn phải tốn kém gấp nhiều lần hoặc có khi nguy hiểm đến tính mạng không chừng à.
Các chức vụ hành chính, công an, hải quan… tất tần tật đều phải mua mới có được. Do vậy chúng ông cần phải nhanh chóng hoàn vốn chứ. Cứ “cần kiệm, liêm chính chí công vô tư” thì lấy gì mà chi trả cho vật giá cứ ngày một leo thang? Làm công an cũng phải cho chúng ông cái quyền bằng biện pháp nghiệp vụ buộc chúng khai ra chứ. Nếu cho chúng im lặng thì có muôn đời cũng không phá được án. Quan toà thẩm phán cũng là người, sau khi phải tiệc tùng ban đêm thì ban ngày khi xử án cũng phải cho chúng ông ngủ gật vài giờ để thư giãn. Lỡ mà có xử oan thì đã có ngân sách chi trả. Chuyện nhỏ như con thỏ.
Nói chung là các thế lực thù địch hay GATO, xuyên tạc phá hoại gây chia rẻ cán bộ và nhân dân, đòi xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng. Nhưng sắp tới chúng ông sẽ cho trưng cầu dân ý để khẳng định ý dân và ý Đảng là một. Ý dân hoà cùng lòng Đảng. “Lòng dân là quốc bảo”. Thời đại Hồ Chí Minh là thời đại rực rỡ nhất của “dân oan” à quên nhân dân ta.

Không có nhận xét nào: